Chịch xã giao cùng cô hàng xóm Hina Tsukino thả rông cơn tức giận trong lòng, hét lên với vẻ mặt tự nhiên. —Vâng, chị yêu. Trương Văn vui vẻ ôm lấy cơ thể nhỏ bé yếu ớt cần được chăm sóc và bảo vệ của chị gái. Ai, ai nói em là chị của anh. Tiểu Đan nói với vẻ mặt ngượng ngùng. Được rồi, chị muốn làm gì thì làm. Trương Văn không ép buộc, chỉ mỉm cười nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của cô. Anh yêu thương chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, tuy mềm mại nhưng trông có vẻ nhợt nhạt. Anh không khỏi buồn bã nói. Anh sẽ xuống mua cho em đồ ăn ngon và quần áo mới. Hãy mặc đồ đẹp cho Tiểu Đan của chúng ta nhé. Em muốn làm công chúa nhỏ. Nghe vậy, cô bé vui vẻ nói. Được, em muốn làm công chúa nhỏ. Nhưng cô bé lập tức ngập ngừng hỏi. Anh ơi, anh đi không? Trương Văn nghiêm túc gật đầu. Được, em còn có việc khác phải làm. Tiểu Đan với vẻ mặt cầu xin hoặc bĩu môi